đọc em đợi anh đến năm 35 tuổi

RE: Nhớ về giọt nắng mùa thu 04.09.2022 07:48:28 ( permalink ) 0. "trong tình yêu, ai chẳng đau. ba sinh duyên nợ còn đâu để chờ. là ta thương nhớ trời thu. là ta tự gởi vần thơ cho mình. người thu vẫn rất vô tình. là ta vẫn cứ biện minh mọi đều. sợi nắng rơi ở cuối chiều. TTO - 'Tỉ lệ sinh năm 2020, 2021 tăng ở nhiều vùng và nhích hơn so với mức sinh thay thế. Lý do chính theo tìm hiểu của chúng tôi là do yêu cầu cách ly vì dịch COVID-19' - Tổng cục trưởng Tổng cục Dân số - kế hoạch hóa gia đình Nguyễn Doãn Tú nói. Khi anh ấy bắt đầu bước những bước đầu tiên vào ngưỡng cửa cuộc đời thì mình vẫn mải mê nô đùa cùng chúng bạn. anh 35 và em 25. Người ta nói, con gái ở độ tuổi 25 trở đi đã bắt đầu chín chắn hơn. Nhưng với anh, em vẫn chỉ là trẻ con. "Có những điều bây giờ anh có nói thì em cũng không thể hiểu được". Buồn! Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Home Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi 1557 lượt thích / 74264 lượt đọc [ Tác phẩm được đăng với mục đích đọc offline. ] Tùy bút Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi Tác phẩm liên quan Phù Sinh Lục Ký Tác giả Nam Khang Bạch Khởi Editor Bạch Nhật Mộng Có thể bạn thích? Siêu sao, tính cái gì! Danmei Tác giả auduonghat 106140 1492 Siêu sao, tính cái gì?! Tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh Thể loại đam mỹ, hiện đại, minh tinh, trọng sinh, trung khuyển công nữ vương thụ Cặp đôi Tiếu Kỳ Thậm x Đan Á Đồng Tình trạng hoàn chính văn và phiên ngoại Độ dài 99 chương chính văn. Biên tập cuopbienmap, Ageha 73, 75, 76, 77, 79, 83, 85 Beta sleepingchild 1 - 5, Ageha Designer Ant <3 [danmei ABO] Này anh! Chịu trách nhiệm đi! Tác giả GuyaDi4k 410410 15418 Này anh! Chịu trách nhiệm đi! HOÀN Tác giả G Thể loại danmei, ABO, lạnh lùng ôn nhu công x tiểu bạch dương quang thụ, đô thị tình duyên, trước ngược sau ngọt, He. Nhân vật chính Đại Q và TaeKyo. Văn án một ngày bừng tỉnh, lại thấy bản thân nằm trong hotel với cơ thể đau nhức, đi thử que thì phát hiện có thai~ cha đứa nhỏ là ai? thân là Omega bé nhỏ, cậu phải làm thế nào?? [Danmei] Anh chờ em lâu rồi Tác giả Hoa_An_Thit_Nguoi 104679 4949 Thể loại đam mỹ, hiện đại Phúc hắc, gian manh, nhưng mà ôn nhu công x mặt dày, tham tiền, cơ mà đáng yêu thụ = cp Tô Tiểu Hy x Trương Đình Dương Au Hoa Ăn Thịt Dành tặng Bạch Lang chúc mừng sinh nhật em x SPOIL Truyện chỉ mang tính chất giải trí nhạt nhẽo, ai thích đọc thứ ý nghĩa sâu sắc xin mời rẽ tay trái. Ai thích đọc thứ ngược quằn ngược quại lối exit ở bên phải. [Danmei] Siêu cấp vị hôn phu Tác giả leeglinie 102767 4163 Thể loại hiện đại, 1×1, HE Edit by Tiểu Mộng Trích dẫn Nếu vị hôn phu của ngươi là chủ tịch của một xí nghiệp nổi tiếng, tài hoa hơn người, nghi biểu bất phàm, một cái giơ tay nhấc chân đều đều lộ ra tao nhã, ngươi có thể hay không vui vẻ?? Thạch Tiểu Cường vui vẻ? Cao Thành Ta cũng nói ngươi sẽ vui vẻ! Thạch Tiểu Cường Vui vẻ cái đầu ngươi a, ta đây là câu hỏi! Câu hỏi! Ta là nam nhân a, ta vì sao phải gả cho một người nam nphân a????????? 2/5/2018 Bân Bân và Hạo Hạo Danmei Tác giả auduonghat 86506 1086 Phần 1 - Trọng Sinh Chi Tra Thụ Phần 2 - Niềm Hạnh Phúc Vụng Trộm [Danmei] [Repost] Lôi Phong Hệ Thống Tác giả Mim_Novaturient 938754 69831 Tác giảPhong Lưu Thư Ngốc Thể loạiĐam Mỹ, Sủng Nguồn Trạng tháiFull Editor Ginny Số chương 128 chương + 2 PN [ BL/DanMei ] [ EDIT ] Tác Tử [ HOÀN ] Tác giả HanThienDu520 199704 6888 TÊN TRUYỆN TÁC TỬ 作死 / TÌM ĐƯỜNG CHẾT Tác giả Thủy Phương Vưu Thể loại chủ thụ, ôn nhu lạnh lùng công x tra ngạo kiều thụ biến trung khuyển, trước ngược công ít thôi sau ngược thụ, thụ truy công, thụ sủng công, HE. Dịch QT Edit Superseme Dyongchan, ~ Minorthing, Dương Vũ edit phiên ngoại Beta Superseme Couple Quý Quân Húc công x Thẩm Xán thụ Phối hợp diễn Đường Tiêu Vân, Phú Phàm, Úc Vệ Hằng, Hồ Vân Bằng, Tuần Hữu Độ dài 35 chương chính văn + 13 phiên ngoại Link Bookcover by TheSeaTeam Ngày đăng tải 20/05/2018 Ngày hoàn thành 19/08/2018 • Hàn Thiên Du • Hồ Sơ Chuyện Lạ Danmei Tác giả auduonghat 54639 2194 Hồ sơ chuyện lạ - Hồng Y Quả Tựa gốc 怪谈档案 Quái đàm đương án Tác giả 红衣果 Hồng Y Quả Chuyển ngữ Triêu Nhan, Phi Thiên, Yên Vũ, Namichan, Thanh Du, Coven Eye, Yoo Chan Thể loại Đam mỹ, hiện đại đô thị, ma quái huyền bí, nhất công nhất thụ, HE Đào mỏ tổng tài? lấy thân báo đáp! [danmei/ Hoàn] Tác giả GuyaDi4k 626176 31116 Đào mỏ tổng tài? lấy thân báo đáp! [danmei] Tác giả G. Thể loại 1x1, hiện đại, đô thị tình duyên, ôn nhu trung khuyển tổng tài công X thư ký giảo hoạt khả ái thụ, trọng sinh xuyên không, ngược nhẹ, ngọt sâu răng, song tính nhân, sinh tử, HE. Nhân vật chính Phong Triệu X Khổng Di. Hai nhân vật này xuất hiện trong truyện Bình Phàm của G. Nhân vật góp vui Phong gia. Tình trạng 1 tuần 1 chương. 30/6/2017 - ... Số chương trên dưới 10 chương và vài phiên ngoại. Văn án kiếp trước y là nam sủng của vương gia, vốn là song tính nhân nên cơ thể đặc biệt mê người. Vốn dĩ hoài thai với vương gia là một loại hạnh phúc nhưng y lại bị các phi tần khác hãm hại. Mất đi sự sủng ái. Mất đi hài nhi còn trong bụng. Mất đi tính mạng khi bị cẩu nô tài của các phi tần thay nhau hãm hiếp. Y xuyên không và trọng sinh. Đời này, y tự nhủ không yêu ai nữa, không vì ai trừ bản thân mình mà tồn tại. Câu chuyện về tiểu thụ yêu tiền hơn tình. [Danmei] Quần này không bị chật! Tác giả GuyaDi4k 109325 6830 Tác giả G. Thể loại Đam mỹ, giới giải trí, tổng tài thích làm minh tinh công x ca sĩ thụ, 1x1, trọng sinh, chủ thụ, trước ngược sau ngọt, ngược tra, sảng văn, có bàn tay vàng, thanh thủy văn cặp chính, H văn cặp phụ, HE. Tiến độ 2 tuần 1 chương. Số chương 30 chương + phiên ngoại. 28/02/2018 ~ 09/12/2018 [Danmei/Edit/Hoàn] Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái - Quân Mai Tuyền Hạ Tác giả dongbanggeii 236250 16419 Tác giả Quân Mai Tuyền Hạ 君埋泉下 Thể loại vườn trường, mối tình đầu Edit Động Bàng Geii Đồng hợp tác QT ngạo kiều công + GG dương quang thụ Cre bìa MMoc đáng yêu ❤️ Tác giả _MdeY_ 216217 4000 Nguyên Tác Bất Tử Giả. Biên tập Khởi Linh Thể loại ABO, cp AO, cường cường, tận thế, đánh nhau với zombie, kinh dị, nguy cơ sinh hóa, ông trời tác hợp, hoan hỷ oan gia, HE. Tình trạng bản gốc 85 chương chính văn. Diễn viên chính Chu Nhung, Tư Nam. Phái hành động đẹp trai không quá ba giây công x có giá trị vũ lực xui xẻo thụ. Phối hợp Đám bạn bè đồng đội cùng quần chúng zombie kêu gào đòi ăn. Nguồn Cùng đọc truyện Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi của tác giả Nam Khang Bạch Khởi tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại SnowieTác giả viết câu chuyện về chính cuộc đời mình, về tình yêu mà tác giả đã trãi qua, những ngày tháng tác giả cùng với người mình yêu nhưng người đó là đàn ông. Nam Khang 26/5/1980-9/3/2008 là một nhà văn 1999, anh và người yêu mình quen 2006, người yêu anh bỏ anh, đi cưới ấy anh viết tùy bút " Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi".Ngoài ra còn có "Phù sinh lục ký" gồm 6 mục, nói về quãng thời gian 2 người bên đến năm 2008 thì anh không chịu nổi đau đớn, nên đã tự vẫn dưới sông Tương nên cộng đồng mạng đã sáng tác bài hát cùng tên với tùy bút "em đợi anh đến năm 35 tuổi " có nhắc đến việc anh gieo mình xuống sông, người kia thì hạnh phúc bên bộ câu chuyện đều phủ 1 màu u ám nhưng vẫn có đâu đó khát vọng của anh về tình yêu về cuộc sống.**Nhân sinh có mấy ai được gặp một người mà mình có thể yêu hết mình, hết lòng, yêu đến không cần cả mạng sống??? Có mấy ai dũng cảm đối mặt với hiện thực xã hội, với lòng người đây??? *** Sẽ có rất nhiều người nói tự tử vì yêu là ngu si, là hèn nhát. Riêng với tôi, từ khi đọc câu chuyện này thì đã không còn suy nghĩ ấy nữa. Tùy thuộc vào mức độ tình cảm người ấy dành cho đối phương sâu đậm đến đâu, kỳ thực chỉ có bản thân người đó hiểu rõ nhất. Bạn không phải là họ, bạn không có quyền phán xét, nếu không cảm thông cũng đừng buông lời cai độc. lâu trước đây từng nghe qua câu chuyện cũ này. Một người góa phụ, mỗi đêm đều đem một trăm đồng tiền tung ra ngoài, sau đó lần lượt tìm lại. Góc tường. Dưới giường. Đến khi toàn bộ đều đã tìm được, thì trời cũng đã gần sáng. Hiểu rõ bà ấy là vì cô quạnh, nhưng cũng chỉ là hiểu mà thôi, vô phương thấy cảm nay lần nữa hồi tưởng lại câu chuyện cũ này, mới cảm thấy thương tại chính mình cũng gần như là loại tình cảm này, buổi tối ngủ không được, thế nhưng sau khi tỉnh dậy thì lại ngồi đờ ra. Cũng không cho là đặc biệt khổ sở, chỉ là mịt mờ thế này thì không biết có thể làm cái gì để giết thời gian. Ngoại trừ cô quạnh, anh cái gì cũng không để lại. Sau đó nghĩ, hay là còn phải như vậy mà trải qua thật nhiều năm, liền khiến người ta nghĩ đến mà hoang mang sợ hãi. Cho nên lại sợ, e rằng không thể kiên trì đến năm 35 kia tại trường, vẫn còn đang năm nhất, ở cùng một ký túc xá, đúng là thời gian tối tăm mù mịt nhất của hai người, làm cho người ta thật sầu một buổi tối đang ngủ đột nhiên gọi to tên anh hai lần, sau đó tỉnh lại, nghe thấy anh ở đối diện mơ mơ màng màng mà lên tiếng trả lời "Hử?".Biết anh đang bên cạnh, trong giây phút đó, cảm thấy rất an tâm, trở mình một cái, lại tiếp tục chị gái sinh cháu trai, là sinh mổ. Tôi không ở đó, có ba mẹ và anh rể bên cạnh, đưa chị vào phòng này chị nói với tôi "Lúc đó nhất định phải biết có anh rể em ở bên thì mới yên tâm. Kỳ thực thì ở bên cũng không bảo đảm được gì, cũng không phải là bác sĩ, nhưng chỉ cần thấy được một ánh mắt, sẽ không sợ như vậy nữa.".Đây là ý nghĩa vợ chồng đối với nhau! Đã gánh lấy cái danh vợ chồng, dù có yêu nhau hay không, tự nhiên cùng những người khác đã có điểm khác nên, nghe qua rất nhiều câu chuyện như vậy, bất kể người chồng đối đãi không tốt với người vợ như thế nào, nhưng người vợ cũng chẳng chịu ly hôn. Bởi vì, thỉnh thoảng đêm khuya thức giấc, biết được bên cạnh vẫn còn có người, người sống, vẫn hô hấp, vẫn thở đều, dù cho vô dụng, dù có xấu xa thế nào, thì giữa anh ta và người xa lạ, hay bạn bè, đều vẫn hơn, lại là càng thân thiết với con người của mình. Có đôi khi, anh ta ở bên cạnh, cũng đã là một loại an tâm rất mực sâu sắc nên, vẫn là sợ hãi. Gia đình, con cái, đều là những ràng buộc rất khó vứt bỏ. Nếu có một ngày, anh thực sự không có ý định rời xa cô ấy, dự định cứ như thế mà bước tiếp, thì tôi nên phải làm sao đây? qua nhận được mail của anh, nói nhớ tôi, nói mến tôi, mong tôi đừng trách anh. Lời lẽ thành khẩn, với ngòi bút tồi tàn của anh, nhìn chung thế này đã có thể cho là thứ tốt nhất mà đời này anh viết được đi lật lại nhiều lần, nhìn rồi lại nhìn, lòng ngổn ngang cảm xúc. Cũng đã quyết định rồi, mới nói ra những điều tắt một chút nội dung kể lại cho người bạn, rất thê lương nói với cô ấy "Cậu xem cái người này, miệng nói thích tớ, lại vừa làm tớ khổ sở như vậy.". không có trách anh, thật. Chỉ là hết cách rồi, tự hối mình đa tương lai, chúng tôi cũng chưa từng sâu sắc nói qua. Rất nhiều chuyện, không cần phải nói ra quá rõ ràng. Tôi biết anh là dạng người gì, biết anh tương lai nhất định sẽ kết hôn, trước sau không như nhau, từ lúc bắt đầu thì đã định trước là một kẻ lõi đời, sẽ không cho phép bản thân chống lại cả thế tục. Nếu như không có ánh mắt người ngoài, có thể hai chúng tôi đã có thể im lặng như thế này mà bước tiếp. Thế nhưng, cuối cùng lại có vài lời đồn đại. Chức vị càng cao, bị chú ý cũng lại càng gần đây có lẽ phiền muộn chuyện thiệp mời, suy cho cùng là có nên gửi cho tôi một cái hay không. Mỗi lần nhớ tới việc này thì không nhịn được cười. Nghĩ tới dáng vẻ bối rối của anh, vẻ mặt ngu ngốc hồ đồ người bạn học tốt lại từ thành phố khác đến tham dự hôn lễ, nếu như không gặp được tôi, sẽ tra hỏi. Dù sao, ai cũng biết sau khi tốt nghiệp, chúng tôi vẫn là ở chung với cuối cùng, quyết định không đi. Anh sẽ cùng người khác kết hôn. Anh không thể mong đợi tôi tươi cười mà nói "Chúc mừng, trăm năm hạnh phúc.". Yêu cầu thật tàn năm trước đây, gia đình chúng tôi và gia đình ông ngoại là hàng xóm, cho nên xem như là họ đã trông nom tôi lớn này gia đình ông ngoại dọn đi, chuyển đến chỗ của cậu. Ông đã từng nhận xét với người khác về chị tôi và tôi, rằng "Con gái ta thật không thể bằng mấy đứa nhỏ ấy được, dù cho mấy đứa đó là con của nó. Thật là có chính kiến.".Chính kiến, là cực kỳ có chủ kiến, nghe mà không tiếp thu lời người khác nói. Chẳng biết tại sao lại bị đánh giá thế tôi cũng đồng ý, nói tôi sẽ một lòng đi tới tận cùng, không đâm vào tường Nam thì chẳng thèm quay đầu biệt bây giờ đã lớn tuổi rồi, bà lại càng không quá quản lý tôi. Chỉ là thỉnh thoảng lại giục mau mau tìm một người bạn gái, nói nam nhân nếu không được nữ nhân chăm sóc, tuổi thọ sẽ giảm đi rất nhiều. Thái độ xem như vẫn ôn hòa. Hiểu rằng đều là bà mặc dù nói rồi, tôi không phản bác, thế nhưng xong xuôi, tôi lại làm cái gì, thường chẳng giống nhau cùng bà nói qua vài lần, nói tôi ai cũng chán ghét, ngay cả chính mình cũng vô phương, càng không thể cùng người khác kết hôn, vẫn là một mình như thế suốt rất buồn nhưng chủ nghĩa độc thân dù sao so với đồng tính luyến ái lại khiến người ta có thể đồng ý hơn. Tại thị trấn nhỏ quê tôi kia, hẻo lánh lạc hậu, có lẽ ngay cả chuyện hai nam nhân có thể yêu nhau cũng đều chưa từng nghe qua, hoặc là tuyệt nhiên từ chối tin tưởng trên thế giới vậy mà lại còn có loại sự tình đây nhất mực suy nghĩ, có đúng hay không phải rời xa thành phố này. Là bởi vì anh mới vừa ở tại nơi đây, hiện tại anh đi rồi, tôi cũng nên rời khỏi. Ở lại, sẽ lúc nào cũng sâu sắc cảm thấy anh đang ở ngay cách đó không xa, bên cạnh là vợ anh, có lẽ không lâu sau đó còn có thể có một đứa lẽ là phải đi khỏi Bắc Kinh, thay đổi hoàn cảnh mới, hơn nữa còn phải gần nhà một biết tương lai rồi sẽ thế nào? Có lẽ từ nay về sau sẽ hết sức mà lờ đi tất thảy những tin tức về so với bất kỳ ai trên đời này, đều càng thêm tha thiết mà mong mỏi anh có thể hạnh phúc. Chỉ là, nhớ tới hạnh phúc đấy không có phần tôi, vẫn là lại rất khổ đăng "Phù sinh lục ký" trước kia lại có người bình luận, so sánh mà xem, cũng chỉ có thể thở dài một tiếng thật đó thật nhiều hạnh phúc, trời xanh làm sao, cỏ cây kia cũng xanh mướt, nhìn cái gì cũng đều như đang ca đang hát. Ngoài miệng nói không dám mơ tưởng đến "thiên trường địa cửu", chẳng qua chỉ là giả anh từng nói, "Dù sao bất quá cũng là cả đời, vẫn nên tìm một người mà chăm sóc là khá tốt rồi.".Lời nói còn văng vẳng bên tai, mà tôi cũng đã từ trời cao ngã xuống đất tốt là, bạn học từ phương Bắc rất xa, ngồi xe lửa hai đêm, kiên quyết xin phép giáo viên nghỉ hai tuần để ghé đến "Phù sinh lục ký" cũng đã từng nhắc qua, trước đây ở giữa nhiều bạn học như vậy, cậu ấy là người duy nhất biết được nội tình. Khi tốt nghiệp vẫn còn vì thế nửa cảm ơn nửa trêu chọc mà viết một bài "Chưa đủ tri âm" cho cậu. Lễ vật học trò nửa trang giấy mở ra, mọi người trò chuyện cười người bạn học đang làm công tác nghiên cứu ở đây nghe nói cậu tới rồi, đều dự tính muốn tụ tập, uống say một chập coi như đón rất kiên quyết quay lại nói "Ai bảo tớ là đến tham dự hôn lễ vậy.". tôi trước đây đều cười cậu so với các khổ hành tăng nhân còn là người nghiêm chỉnh kiềm chế bản thân hơn. Đại học bốn năm, đúng giờ đi ngủ, đúng giờ thức dậy, không thấy cậu xem phim, chưa từng mua đồ ăn vặt, không trốn tiết học đối với tất cả mọi người là kính trọng nhưng không gần gũi gì, dù ngay cả đi dạo cũng chỉ đi một mình. Cho nên đến năm tư, cậu muốn tôi cùng đi đến Định Vương Đài tìm sách, lúc đó thực sự là vừa mừng vừa mở lời, nói rất lâu không quay về, cho nên mạnh mẽ lôi tôi đi. Hôn lễ hai chúng tôi đều là không đến sự mà nói, trong lòng ngược lại như thở phào một cái. Không tham dự thì không đúng lẽ. Mà đi rồi, thì chẳng khác nào mang chính mình đến cho người ta hành hạ. Có người nói, đau đớn tới cùng tận rồi, vết thương sẽ khỏi nhanh hơn. Thế nhưng, tôi không dám đảm bảo bản thân có thể chống đỡ được tin ông xã muốn kết hôn, nghìn dặm xa xôi từ Đông Bắc chạy tới thăm tôi, lại mang hết mọi việc dẹp đi hết, đưa tôi giải phóng ra. Vì vậy mà tận đáy lòng biết ơn cả mọi người đều cho rằng cậu là cùng ông xã có mâu thuẫn gì đó. Truy hỏi trăm đường, định đứng giữa hòa giải, lại gọi điện kêu ông xã sang, nói muốn anh nhận không quan tâm, kéo tôi đi vòng quanh thành phố hai ngày, dạo lại những nơi chốn hình giấc ngủ gần đây vẫn không tốt. Mắt khô phát đau. Giờ tiếp tục nhỏ thuốc nhiều thì cũng vô qua đi dạo trở về, thấy thật mệt mỏi, nằm trên sô-pha nhắm mắt nghỉ ngồi bên bàn trà phía đối diện, hỏi tôi cảm thấy thế nào?Đây vẫn là lần đầu tiên chúng tôi trực tiếp thảo luận chuyện này. Ngày trước, cậu tuy rằng biết rõ sự tình, thế nhưng đều không hỏi chi tiết chuyện sống chung của chúng tôi, tôi cũng không có cùng cậu giải thích. Cậu là straight 100%, đối với việc này sẽ cảm thấy khó xử, tôi cũng sợ nói những việc này sẽ làm cậu không được tự nhiên mà sinh ra chán nhưng ngoại trừ cậu, tôi không còn người thứ hai nào có thể nói chuyện. Nghe được giọng điệu thương cảm tôi của cậu, đột nhiên lúc đó lại khóc ra. Luôn kiềm chế dồn nén, cố gắng ra vẻ dường như chẳng có việc gì, tâm tư lúc nào cũng chán chường. Đã thành thói quen, đã vô phương sảng khoái mà khóc lên thật to. Chỉ là nước mắt cứ liên tục tuôn trào ra ngoài, nghèn nghẹn không thở nổi mà nói với cậu "Tớ thực sự rất khó chịu.". không còn gì để nói. Chuyện của hai người, cho dù là bạn bè tốt đi chăng nữa, mức độ có thể chen vào cũng có chuyện một lúc, tôi nói tôi sẽ đợi đến khi anh ba mươi lăm tuổi, cậu hết sức phản đối, nói đó là một dự định rất không thực cảm vốn chính là thứ chuyện không thực tế. Yêu mến con người này, không phải bởi anh tốt, anh đẹp trai, hay anh giàu có. Hơn nữa anh vốn không đẹp trai, cũng không giàu có. Tôi so với người khác càng thêm hiểu rõ các loại khuyết điểm của ông xã. Anh lề mề, cứ đợi chuyện trở nên vô cùng cấp bách rồi mới chịu động thủ. Anh ngốc, học tiếng Anh hoài cũng không được. Lại còn có điểm không thành vẫn cứ yêu. Không biết bắt đầu từ đâu. Cũng chẳng có điều kiện gì kèm theo."Nam Khang, Nam Khang, nhanh nhanh trưởng thành~". Quay lại bài đăng, có người phản hồi như có thể lớn, có thể giống rất nhiều người, tìm một người thích hợp để đi tiếp. Có thể không phải là rất thích, thế nhưng thời gian lâu dài, hai bên dù sao cũng có thể nuôi dưỡng nảy sinh một chút chân tình. Hoặc là rất dễ nói lời chia tay, rồi tìm kiếm lại từ không thì thẳng thắn làm dạng người thực tế nhất. Buổi tối ôm hôn, sáng ra lại thành người xa đương nhiên là có thể. Tôi chỉ là sợ hãi, tất cả chống đỡ không nỗi một việc này. Bởi vì đều không phải là anh, sau khi tỉnh lại chỉ còn hư không, trống vắng gấp nên, rất nhiều khi, không muốn phải lại chờ đợi thêm, mà cũng không thể không đợi được. Biết rõ người có thể làm bản thân yêu thương đến vậy, đời này cũng không thể nào còn gặp được người thứ người thường nói, thời gian mới là vĩ đại nhất. Tất cả đều có thể bị nó làm hao mòn gần như chẳng còn lại gì. Bất luận là hạnh phúc, hay là đau thương, cuối cùng đều đã trở thành quá chỉ có thể chậm rãi tiến về phía trước. Có lẽ rất nhiều năm sau này, đủ điều nhớ lại ngày hôm nay, khi đó, trong lòng có thể đã có người thể vẫn còn đang đợi, thế nhưng đã nhớ không được bản thân vì cái gì mà kiên trì như có thể, anh đã trở về bên tôi nhìn xem, đoàn người trên phố tới tới lui lui, ai nấy đều vội vội vàng vàng. Gặp gỡ rồi, lại lãnh đạm chào hỏi một tiếng. Ai cũng nhìn không thấu câu chuyện đằng sau người khác. Ai cũng không biết được trong lòng người khác, có phải vẫn chứa đựng một người như thế hay Hoàn thành -////"Em đợi anh đến năm 35 tuổi", là những mảnh hạnh phúc cuối cùng anh có bên cạnh người đàn ông mà anh rất mực yêu thương, là những nỗi niềm xót xa giấu sau vẻ mặt thản nhiên thoạt như mọi sự vẫn bình thường..Nam Khang, Nam Khang~Vì mỗi khi cô đơn tình cờ nghĩ đến anh, lại vẫn thấy muốn câu nói cuối cùng anh để lại, vẫn canh cánh ám ảnh không thôi..Hy vọng chút gợn này sẽ không làm phiền nhiễu đến giấc ngủ bình yên của anh nơi quả thực có kiếp sau, nhất định phải hạnh phúc anh nhé..

đọc em đợi anh đến năm 35 tuổi