đọc hiểu tôi tự học
Cùng Riki khám phá những mẫu câu cơ bản tự giới thiệu bản thân bằng tiếng Nhật và bí quyết bạn có thể xem những mẫu giới thiệu có sẵn sau đây: + Tôi là học sinh Sở thích của tôi là nghe nhạc, khám phá và đọc sách. Lý do tôi muốn sang Nhật làm việc là để
Người ta phải học đủ thứ trong cuộc đời và giữa những lúc như vậy, tâm thế tự học sẽ giúp tiến xa và sâu hơn. Đây là một cuốn sách khá dễ đọc, khá dễ ngấm nhưng không phải dành cho tất cả mọi người. Văn phong Nguyễn Duy Cần có chút mỉa mai trào phúng xen lẫn
PHẦN 1 : ĐẶT VẤN ĐỀ. I. Lý do chọn đề tài:. Cấp tiểu học là cấp học nền tảng trong hệ thống các cấp học ở nước ta vì đây là cấp học mở đầu cung cấp những kiến thức cơ bản cho học sinh, dạy cho học sinh phương pháp học tập đúng đắn chuẩn bị cho các cấp học tiếp theo.Trong cấp Tiểu học thì
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Bài review được viết bởi bạn có nick Facebook Mai Hà – nhóm Người Đọc Sách Đã có rất nhiều bạn yêu cầu mình review về “Tôi tự học” khi mình đăng bức ảnh chụp cùng cuốn sách này. Vì thế nên mình đã có động lực viết một bài review ngắn, bày tỏ quan điểm của mình. Có thể nhiều bạn cũng như mình, lần đầu biết đến cuốn sách này là khi đọc cuốn “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?” qua lời giới thiệu của tác giả Rosie Nguyễn. Mình nghĩ “Tôi tự học” là một cuốn sách rất đáng đọc, đọc để hiểu và biết cách học sao cho đúng, “ Tôi tự học” xứng đáng là những viên gạch đầu tiên đặt nền tảng cho việc tự học. Đây là một cuốn sách hay và sẽ giúp ích nhiều cho bất cứ ai muốn phát triển bản thân thông qua việc tự học, tự trau dồi vốn kiến thức sâu, rộng. Tác giả đưa ra những luận điểm xoay quanh việc tự học, được hỗ trợ bởi những dẫn chứng là việc tự học của những vĩ nhân trong lịch sử. Review sách Tôi Tự Học Chi tiết nội dung từng chương Mình sẽ tóm tắt sơ lược cuốn sách để mọi người dễ hình dung như sau Chương 1 Tác giả đề cập tới các định nghĩa của việc học. Thế nào là người học thức? “Người học thức không phải cần biết thật nhiều, mà cần phải thật biết những gì mình đã biết.” Học để làm gì? “Học, là để mưu cầu hạnh phúc, nghĩa là làm cho mình càng ngày càng mới, càng ngày càng cao, càng ngày càng rộng,…” Thế nào là bậc thiên tài? “Thiên tài chỉ là một sự nhẫn nại bền bỉ lâu ngày.” Chương 2 Những yếu tố chính của việc học. Từ đó đưa ra cho người đọc cái nhìn tổng quan, phân tích đầy đủ và khúc chiết về cá yếu tố giúp cho việc học trở nên sâu sắc và có hiệu quả hơn. Học bề rộng và học bề sâu Từ cái học tổng quát chúng ta nên đi sâu vào ngành học của mình để công việc thuận lợi giúp ích cho bản thân ta nói riêng và đem lại lợi ích cho xã hội nói chung. Sự cố gắng Muốn tiến bộ trong quá trình tự học đòi hỏi người học phải có sự cố gắng. Sự cố gắng dù là nhỏ nhất cũng là điều kiện cho tinh thần, trí não ta tiến bộ. Nếu bản thân luôn cố gắng mà không có phương pháp cũng chẳng khác nào không học trái lại còn làm mụ mị đầu óc, không có lợi gì cho tinh thần. Đọc sách mà có lợi cho tinh thần là khi nào mình biết vận dụng tất cả các năng lực, năng khiếu của mình, nhận thức được rõ ràng những ý kiến sâu thẳm của lòng mình đem ra so sánh với những kiến dị đồng của tác giả, biết trầm ngâm suy nghĩ, làm việc có phương pháp, biết thảo luận đồng cảm với tác giả. Biết tổ chức sự hiểu biết của mình Người học thức là người biết tổ chức kiến thức mình tích lũy được một cái biết có cơ sở vũng vàng, rộng rãi. Người có văn hóa cao là người có đầu óc rộng rãi, tinh thần khoáng đạt, họ không lệ thuộc vào một nguyên tắc hay chủ nghĩa nào. Biết mình Nên biết tổ chức sự hiểu biết của mình. Người học thức là người biết tổ chức kiến thức mình tích lũy được một cái biết có cơ sở vũng vàng, rộng rãi. Người có văn hóa cao là người có đầu óc rộng rãi, tinh thần khoáng đạt, họ không lệ thuộc vào một nguyên tắc hay chủ nghĩa nào. Chương 3 Điều kiện thuận lợi cho việc tự học. Bất cứ việc làm gì, chuyên tâm chú ý tập trung tinh thần là điều kiện để thành công. Muốn có một đầu óc luôn sáng suốt, phải biết tập cho mình thói quen tìm ý chính, biết phân biệt cái gì là yếu điểm, không bao giờ để bản thân bị lôi kéo vào các vấn đề phụ. Ngoài ra chúng ta còn cần dành thời gian, tự tạo cho mình đời sống đơn giản, rèn luyện óc tổng quan, óc tế nhị và óc thán thưởng. Chương 4 Những phương tiện chính yếu. Phương pháp tự học hiệu quả có thể rút ngắn con đường kinh nghiệm nhân loại chỉ có đọc sách. Đọc sách là phương tiện cần thiết nhất hiệu quả nhất để đào tạo cho mình cơ sở kiến thức vững chắc. Học bằng sách cần phải chú ý hai điều kiện là Chỉ đọc sách hay và phải biết cách đọc. Chương 5 Đọc những gì? Tác giả đề cập đến những nguồn mà chúng ta nên đọc, phương pháp cụ thể, những điều cần lưu ý khi đọc từng thể loại Đọc tiểu thuyết tâm lýĐọc sửĐọc báo Chương 6 Học những gì? Chúng ta cần phải học viết văn và học dịch văn. Có thực hành hai việc này thường xuyên mới rèn luyện được tư duy, kỹ năng diễn đạt và rèn luyện, tu dưỡng đạo đức tâm hồn, lối sống. “Học làm văn, cần phải học làm người trước hết.” Chương 7 Ba yếu tố chính để xây dựng một nền văn hoá vững vàng Đó là óc khoa học, óc triết học và biết xúc cảm. Óc khoa học cho ta biết chứng minh và lý luận, cho ta nền tảng vững chắc về kiến thức, biết phân biệt phải trái, đúng sai. Óc triết học giúp ta nhìn sự vật sự diện một cách toàn diện hơn, bao trùm từ quá khứ đến tương lai, thấy được mối liên hệ giữa các sự vật, sự việc một cách tổng quan. Có được hai thứ đó nhưng cần phải có xúc cảm, khiến cho ta biết yêu quý con người, yêu quý sự vật sự việc, yêu những cái đẹp, hoá mình vào với thiên nhiên cảnh vật. Từ đó mới dễ thẩm thấu, cảm nhận và đồng cảm. Chương 8 Một vài nguyên tắc làm việc Đến cuối cùng, sau khi đã đưa ra những yếu tố cần thiết, Nguyễn Duy Cần đúc kết lại những nguyên tắc của việc học trong chương cuối, bao gồm 8 nguyên tắc Nguyên tắc thứ nhất là đi từ cái dễ đến cái khó, và phải tin ở sự thành tắc thứ hai để làm việc có hiệu quả là phải làm việc đều đều, không nên để gián tắc thứ ba là bất cứ học môn nào phải khởi đầu bằng những yếu tố đầu tiên của môn học tắc thứ tư Biết lựa chọnNguyên tắc thứ năm là phải biết quý thời giờ làm việc của ta và đặt cho nó thành một kỷ tắc thứ sáu là biết dùng thời giờ làm việc và tiết kiệm từng phút tắc thứ bảy là hễ làm việc gì thì hãy làm cho hoàn tất, đừng phải trở lại một lần thứ tắc thứ tám là muốn làm việc cho hiệu quả thì phải có một sức khoẻ dồi dào. Sách không quá dày, nhưng nội dung mà tác giả đề cập trong cuốn sách khá cô đọng, không tránh khỏi có nhiều bạn từng nói với mình là đọc cảm thấy khó hiểu và trừu tượng. Cá nhân mình đọc cũng chưa thể hiểu sâu sắc toàn bộ cuốn sách. Mình nghĩ là mình sẽ còn phải đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Cuốn sách này có thể coi như một cuốn sách hướng dẫn cơ bản về cách chọn sách, cách đọc sách nói riêng và phương pháp học tập nói chung. Thông qua đó, khiến cho chúng ta hiểu và thực sự thấm thía rằng “ Văn hoá là điều không thể truyền được mà cũng không thể tóm tắt lại được.” Văn hoá tuy không thể truyền được cái hay nhưng có thể khêu gợi và giúp cho người ta đi đến chỗ hay. Tuy nhiên, tác giả là một người nghiên cứu văn hoá uyên thâm nên nhiều nội dung trong cuốn sách có thể coi là hơi khắt khe và khó mà đạt được đối với những người bình thường như chúng ta. Có một điểm đáng tiếc là những quyển sách mà tác giả giới thiệu trong “Tôi tự học” hầu hết là sách tiếng Pháp nên khó khăn cho việc tham khảo và tìm đọc của độc giả.
Tôi đã do dự khá nhiều trước khi review cuốn sách “Tôi tự học” của tác giả Thu giang Nguyễn Duy Cần. Bởi với tôi, ông là một học giả uyên bác, sâu sắc và có nền tảng học vấn bài bản. Một độc giả trẻ như tôi, chưa chắc đủ khả năng nhìn hết được chỗ tinh túy của tác phẩm, cũng như tâm tư của tác giả để bình nhưng sau cùng tôi vẫn viết, vì lòng ngưỡng mộ công sức của tác giả và mong muốn bày tỏ phần nào suy nghĩ của bản thân để việc đọc sách trở nên có ý nghĩa review này tôi viết vào ngày Nhà giáo Việt Nam, cũng bởi nhan đề “Tôi tự học”. Tôi tin rằng, dù có kính trọng hay ngưỡng mộ những bậc thầy đến đâu, thì chúng ta cũng phải dần dần thoát ra khỏi nếp nghĩ mãi nương tựa, sống gửi vào thầy, vào tư tưởng của thầy. Bậc thầy chân chính cũng không muốn học trò của mình chỉ là kẻ nói dựa, học theo lý lẽ của thầy để trình bày trôi chảy lý thuyết mà thiếu đi thực học, thực về “Tôi tự học” là để khích lệ chúng ta cố gắng tự thân giáo dục. Để chúng ta biết rằng dù ban đầu có may mắn “đứng trên vai những người khổng lồ” thì cũng đừng quên nếu chỉ biết đứng ỳ trên vai họ thì thành ra lại là bất dung sách được chia như sauChương thứ nhất Thử tìm một định nghĩaChương thứ hai Những yếu tố chínhChương thứ ba Những điều kiện thuận tiện cho sự tự họcChương thứ tư Những phương tiện chính yếuChương thứ năm Đọc những gì?Chương thứ sáu Học những gì?Chương thứ bảy Ba yếu tố chính để xây dựng một nền văn hóa vững vàngChương thứ tám Một vài nguyên tắc làm việcTác giả Thu Giang Nguyễn Duy Cần thường thêm một phần phụ lục lời hay ý đẹp để kết lại tác sẽ điểm lại những ý đối với tôi là hay nhất của cuốn sách. Bạn nào chưa đọc review sách của tôi bao giờ thì có thể thắc mắc chỗ này thậm chí tự hỏi không biết tôi có đúng là viết review sách không nữa? nhưng tôi cũng nói thêm, tôi viết review theo cách tôi thích. Quan trọng hơn tôi viết review không phải để người đọc đỡ tốn công đọc sách. Lựa chọn đọc tiếp hay dừng, là hoàn toàn tùy các độc giả.“Người học thức, tức là người thà biết ít mà thật biết những gì mình biết, còn những gì mình không biết thì cũng biết rõ là mình không biết.”Đối với tự học, thì ý thức cảm thấy mình cần học, muốn học đóng vai trò quyết định. Lấy ví dụ ở trẻ em chúng có thể nhõng nhẽo khi đòi cha mẹ xúc thức ăn nhưng khi cái đói thực sự ập đến, thì hiếm khi nào chúng cần cha mẹ phải học tập cũng vậy. Xuất phát điểm là con người ta mong muốn được học thì mới bàn đến việc tự học. Do đó, chúng ta có thể dạy phương pháp, kỹ năng tự học; truyền cảm hứng, động lực học nhưng không thể dạy được tinh thần tự hết con người thường ưu ái trong việc tự đánh giá bản thân và phóng khoáng trong việc bày tỏ một cách chắc chắn quan điểm sinh ra từ trí óc khiêm tốn của mình. Con người đơn giản cho rằng cách nhìn nhận của mình là đúng bởi mình học đã ảo tưởng ấy, hạt mầm của ý thức tự giác học tập rất khó sinh trưởng. Người ta muốn dạy nhiều hơn là muốn học. Càng dạy nhiều, thì họ lại càng học được ít và mất đi cơ hội nhìn ra khiếm khuyết trong sự học của bản thân- nhất là nếu không may họ lại được tâng bốc, bợ đỡ vì một vài yếu tố nào học là điều đương nhiên nếu muốn thành người. Chỗ đáng quý của tự học không phải là khái niệm, mà là ý thức thực hành như một thói quen không cần bàn luận nhiều. Vì hình như, lẽ đời có thói là thứ gì càng được đem ra bàn luận nhiều thì lại càng xa rời thực tế.“Có được một cái học rộng rãi thì tránh được nạn thiên kiến chấp nhất; có được một cái học chuyên môn thì cái học của mình mới biến thành thực dụng. Điều hòa được cả hai lối học ấy là thực hiện được mức cao nhất công trình văn hóa của mình.”Bàn đến đoạn này, tôi nhớ đên cái vòng luẩn quẩn của cuộc đời người tri thức trong những truyện ngắn của Nam Cao. Hiểu biết họ thừa, nhưng cơm áo họ thiếu. Tư tưởng họ cao siêu, nhưng hành động của họ lại nông giống như ngày nay, tạm coi như một phe cực lực ủng hộ những sách vở kinh điển, lý thuyết nghiên cứu bài bản “so găng” cùng một phe gân cổ đề cao tính linh hoạt của “trường đời”, của trải nghiệm đường phố. Tôi nghĩ chẳng cần tranh luận làm gì, vì nhìn lại, nếu cực đoan theo một trong hai khía cạnh đó thì cuộc đời khó lòng vui vẻ theo như tôi quan sát, người tri thức không được thời thì canh cánh trong lòng mối hận để rồi biến sách vở thành nọc độc châm chọc với đời. Còn người không đèn sách, thì thời trẻ tự do hưởng lạc nhưng càng già, càng cay cú vì bất lực, rồi cảm thấy hình như đời lừa dối giả khuyên chúng ta thế nào? đó là điều hòa thôi. Điều hòa lối học cả bề rộng lẫn bề sâu, cả thực hành lẫn lý thuyết. Tôi nghĩ việc tự học cũng là thuận tự nhiên, chẳng qua vì tâm tính con người lệch lạc nên mới gây ra nhiều trắc trở, khổ đau.“Học là một vấn đề không biết lúc nào là cùng. Còn sống giờ nào, còn phải học giờ nấy.”Điều này thì không cần bàn luận thêm nhiều, còn sống là còn học. Ở đời này có học có hiểu, có hiểu thì có có kiếp sau thì vốn học đấy chắc sẽ không vô nghĩa, mà nếu không có kiếp sau thì bản thân cũng đã học được nhiều nhất có thể trong phận làm chưa chắc là thừa, không học thì sớm muộn cũng sẽ hối bạn nên tìm đọc tác phẩm “Tôi tự học” để tự đọc và tự chiêm nghiệm. Đây là cuốn sách quý, đọc được sớm chừng nào hay chừng ấy. Trí tuệ còn ít ỏi nên tôi chỉ điểm được nhưng ý ở đoán rằng đọc bài này người thực học thì sẽ thấy đôi chỗ hữu dụng, người học hành lớt phớt thì sẽ thấy khó hiểu, còn người không có đam mê nơi việc học thì có lẽ thấy lắm lời mà chẳng hữu ích biết ơn cả ba lớp người ấy vì họ chứng minh cho tôi thấy giá trị của sự tự học.
Tự học là một kĩ năng rất cần thiết và quan trọng trong cuộc sống của mình. Hai khóa học trên Coursera mình đã từng chia sẻ rất chi tiết trong bài Learning How To Learn & Mindshift nói về các phương pháp tự học dưới góc nhìn khoa học thần kinh, thay đổi hành vi và nhiều hướng dẫn thực hành ứng dụng rất cụ thể. Tiếp nối sau khóa học từ phương Tây, mình tiếp tục đọc thêm cuốn Tôi Tự Học của Thu Giang – Nguyễn Duy Cần để mở rộng thêm góc nhìn với sự am hiểu sâu rộng về tư tưởng triết học phương Đông của tác giả. Một ít về tác giả là Nguyễn Duy Cần 1907-1998, hiệu Thu Giang, là học giả nổi tiếng vào khoảng những năm 50, 60 của thế kỷ 20. Ông nổi bật không chỉ về số lượng tác phẩm đồ sộ mà còn ở độ sâu học thuật và sức ảnh hưởng về mặt tư tưởng đến các tầng lớp thanh niên trí thức theo Wikipedia. Một cuốn sách hay, phải được thử thách bằng thời gian. Tôi tự học được xuất bản năm 1959. Dù trải qua nhiều thập kỷ nhưng nhiều giá trị và triết lí vẫn trường tồn vượt thời gian cho đến ngày nay. Dưới đây là một vài ghi chép và tổng hợp trong quá trình đọc sách của mình. THỬ TÌM MỘT ĐỊNH NGHĨA Học là để biết. Biết mà chưa thực hành được thì cũng không gọi là biết. Người có học thức thì phải có sự hợp nhất giữa tri thức và thực hành. Học mà không tiêu hóa, được ví von như con chiêng nhả cỏ thay vì có bộ lông mướt, con tằm nhả dâu thay vì nhả tơ. Người có học thức không cần biết thật nhiều, chỉ cần biết rõ những gì đã biết. Mục đích của sự học là để mưu cầu hạnh phúc, làm mình càng ngày càng mới, càng cao, càng rộng bằng cách mở rộng tâm hồn, thu nhận hiểu biết và kinh nghiệm kẻ khác làm thành của mình. Một câu nói trong sách mình nghe từ cô giáo cấp 3 đến bây giờ mới biết nguồn gốc của nó “Học thức là cái gì còn lại khi mình đã quên tất cả”. Quên là điều kiện cần thiết của cái nhớ. Học mà còn cố nhớ là chưa tiêu hoá, chưa nhập vào tâm. Người có học thức là người dường như không biết gì cả, mà không có cái gì là không biết. Thiên tài là sự bền bỉ lâu dài của lòng nhẫn nại. Nhẫn nại là kiên nhẫn đi từng bước một, nhưng là từng bước chắc chắc. Bên cạnh đó, làm việc có trật tự, kỉ luật và phương pháp đúng sẽ giúp mình đi xa hơn trên con đường thành công. Biết thì biết là mình biết. Không biết thì cũng biết rõ là mình không biết. Đó mới thực sự là người biết. NHỮNG YẾU TỐ CHÍNH Học về bề sâu và bề rộng. Học bề rộng để có cái nhìn tổng quát toàn diện và đa chiều hơn, tránh thiên kiến trong nhận xét và phê bình. Phải có cái học bề rộng làm nền tảng cho cái học chuyên môn của mình. Tuy nhiên, cái học này tuy cái gì cũng biết nhưng không có cái gì chuyên môn bề sâu càng đi sâu vào một ngành học cụ thể càng cần thiết cái học tổng quát vì mối liên hệ của sự vật chằng chịt dính líu nhau. Cái học này có lợi để đem đến sự thấu hiểu sâu sắc về bản chất, tinh túy nhưng dễ biến con người thành bộ óc hẹp hòi, cực đoan. Biết cách gây hứng thú cho việc học là điều kiện cần thiết cho sự cố gắng được bền bỉ. Cần tổ chức sự hiểu biết để kéo mình ra khỏi cái nhìn thiển cận và nô lệ tâm hồn. Đầu óc suy nghĩ một chiều sẽ dẫn đến cực đoan, cuồng tín. Mình luôn tin một người trên đời không nên chỉ có một người Thầy duy nhất. Chính nhờ việc có rất nhiều Thầy mà không bị lệ thuộc ai cả, không có cái nhìn thiên kiến, để kiểm lại tư tưởng và thành kiến của mình với cặp mắt luôn luôn mới mẻ. Vì vậy, càng cần có óc phê bình để suy ngẫm, lựa chọn với đầu óc sáng suốt tự do. Biết mình là cái học đầu tiên của người tri thức. Cái học cũng như con người, có thể theo chiều hướng ngoại mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi, sờ mó theo phương pháp khoa học, hoặc hướng nội đời sống tình cảm, tư tưởng, tâm tư,…. Hiểu biết đời sống nội tâm dường như bị nhà khoa học xem thường và cho là chỉ dành cho nhà tâm lí, nghệ sĩ. Tuy nhiên, cái học về mình là cái học cần thiết nhất. Tất cả những cái học khác chỉ là dụng cụ để phục vụ nó. Biết người là trí, biết mình là sáng. Đây là mục đích quan trọng nhất. Vì, muốn trao tặng một món quà cho ai đó thì chính mình phải cầm nó trong tay cái đã. Học để thành công trong con đường xử thế. Xuất phát từ cái học về bản thân là cái học quan trọng nhất, từ đó tìm hiểu một cách sâu sắc suy nghĩ hành động cảm xúc của người khác trong khi giao thiệp với họ. Nội dung này, mình thấy rất gần gũi và thống nhất với việc thực hành trí tuệ cảm xúc EQ. Cần biết tuyển chọn trong khi học, nghĩa là có sự phê phán, quyết định và lọc lại sự cần thiết phù hợp, không đụng đâu học đó. Một điều mình dần nhận ra gần đây trong quá trình học là việc unlearning cũng quan trọng không kém việc learning. Vấn đề này mình đang tiếp tục suy nghĩ và thực hành. NHỮNG ĐIỀU KIỆN THUẬN TIỆN CHO SỰ TỰ HỌC THỜI GIAN Thiếu thời gian thì việc học chỉ có bề rộng kém bề sâu, chỉ có nước sơn bóng loáng bên ngoài mà thôi. Tưới cây từ từ mới thấm gốc rễ, trái mới chín, hoa mới trổ. TINH THẦN TẢN MÁC Đây là nội dung nói về sự mất tập trung procrastination. Điều này càng rõ ràng hơn trong xã hội hiện đại và tiện lợi ngày nay, với quá nhiều tác động từ việc tiêu thụ thông tin và nền kinh tế luôn tìm mọi cách thu hút sự chú ý của con người. Vì vậy, cần phải biết cách từ chối, can đảm chống lại những cám dỗ, cần giản dị hóa lối sống để đi sâu vào con đường học vấn. Mà hơn hết là nên có nếp sống của người ẩn dật. Mình khá tâm đắc nội dung này, vì gần đây mới xem một bộ phim tài liệu có tên Social Dilemma trên Netflix nói về sự tác động và thao túng của công nghệ hiện đại và mạng xã hội lên đời sống con người. ĐỜI SỐNG ĐƠN GIẢN Cần xác định sự ưu tiên, cái gì phụ cái gì chính, phân biệt hình thức và nội dung, chất lượng và số lượng. Đời sống giản dị là biết chống lại sự tản mác tinh thần, không đồng hóa mình với ngoại vật. Vì vậy cần phải tinh giản lại con người mình, để không phụ thuộc vào những giá trị vật chất bên ngoài. SỰ TẬP TRUNG TINH THẦN Sự tập trung tinh thần giúp tìm ra mối dây liên kết những sự việc, ý tưởng rời rạc. Cần chuyên tâm chú ý, hi sinh, lựa chọn cái gì quan trọng nhất để không bị sa đà vào những việc ngoài đề. ÓC TỔNG QUAN & ÓC NHÂN QUẢ & ÓC THÁN THƯỞNG Óc tổng quan để chống tản mạn tinh thần sa vào những chuyện vụn vặt. Đây là kĩ năng để liên kết các sự vật rời rạc, là cái nhìn ý nghĩa thâm sâu của mọi việc. Óc nhân quả giúp mình hiểu rõ nguyên nhân, chứng cứ và tìm tỏi giải thích các mâu thuẫn trong tư tưởng hành vi kẻ khác. Cần phải đặt nghi vấn trước mọi vấn đề mà mình tin tưởng đã hiểu hết rồi. Từ đó, sự hiểu biết mới trở nên vững vàng. Óc thán thưởng là cách nhìn đời với cặp mắt trẻ thơ đầy sự ngạc nhiên. Sự quen thuộc thường làm cho ta không thấy được cái đẹp cái hay ở sự vật xung quanh hàng ngày. Cái khôn của óc thông minh là cảm thấy mình không hiểu biết gì cả. Thông minh mà cảm thấy không có gì là không biết là một bộ óc tê liệt, bệnh hoạn, không còn phát triển được nữa. Tự mãn trong sự hiểu biết là tự huỷ hoại con đường phát triển. NHỮNG PHƯƠNG TIỆN CHÍNH YẾU Đọc sách là phương tiện cần thiết và hiệu quả nhất. Sách giúp ta suy nghĩ, đỡ bớt sức để kiếm thêm điều khác chưa ra. Một số phương pháp đọc sách Đọc sách trong yên lặng và cô tịch, tránh bị xao bảng mục lục để hệ thống đọc sách hay nước tận nguồn, tìm chính văn mà đọc, đừng tìm tác phẩm được viết đi đọc lại nhiều đọc sách cao hơn trình độ hiểu biết của sự thiện cảm, bớt thành kiến của bản thân để cố gắng thấu hiểu và thông cảm với tác lại những hiểu biết sách đưa ra. Viết lại, tóm tắt những gì đã đọc, ghi lại cảm tưởng, phản bác, chắc lọc những gì nên giữ và bỏ. HỌC NHỮNG GÌ Trong phần này, tác giả đề cập đến chuyện học làm văn và học dịch văn. Trong đó, phần mình quan tâm, dưới vai trò là một người thực hành y khoa thì học làm văn sẽ giúp ích gì cho mình? Tác giả đưa ra quan điểm chung về cách học làm văn là biết so sánh, dùng câu văn sáng sủa hàm súc. Biết dùng phương tiện nghệ thuật để diễn tả tình cảm tư tưởng. Để thực hành được cần thường xuyên viết, sắp đặt, trình bày. Gần đây, mình đọc một bài viết khác có tựa đề “Môn văn giúp ích gì cho y học” trong sách Trò chuyện khoa học và giáo dục của Thầy Nguyễn Văn Tuấn. Trong đó, y học là khoa học, nhưng thực hành y học thì là một nghệ thuật. Người thầy thuốc có thể chữa bệnh nhân khỏi đau và đem lại hạnh phúc cho họ, và đó là một hình thức cung cấp dịch vụ mang tính nhân văn. Tính nhân văn còn thể hiện qua cử chỉ và truyền đạt thông tin. Do đó, có quan điểm cho rằng để trở thành một bác sĩ giỏi thì người đó phải trước hết là một nghệ sĩ tốt với đầy đủ kiến thức khoa học. Tuy nhiên, việc giỏi về kĩ thuật và văn phạm của một ngôn ngữ là điều kiện cần chứ chưa đủ để dẫn đến giỏi về khả năng truyền đạt thông tin. Trong khi đó, nhu cầu tiếng Anh trong y khoa có khi còn quan trọng hơn nhu cầu môn văn. Mình vừa đồng tình vừa không với quan điểm này. Mình nghĩ cần phải có sự phối hợp cả hai, giữa việc học làm văn giúp mình thấu hiểu hơn về mối quan hệ con người và học tiếng Anh giúp mình có phương tiện đi xa hơn trên con đường chuyên môn. BA YẾU TỐ CHÍNH ĐỂ XÂY DỰNG NỀN VĂN HOÁ VỮNG VÀNG ÓC KHOA HỌC Đây chính là tư duy khoa học, dựa trên chứng minh luận cứ và thực nghiệm. Trong đó óc lí luận và óc thực nghiệm sẽ bổ sung và hoàn thiện cho nhau. Hơn hết, việc chủ động tìm tòi sẽ cho mình sự linh động hơn là tiếp nhận thụ động kiến thức sẵn có. ÓC TRIẾT HỌC Phần này mình rất đồng ý với tác giả cho đây là cái học căn bản của con người. Triết học với cái nhìn tổng quan giúp nhìn nhận và gắn kết mọi việc rời rạc của óc phân tích trong khoa học. Bất cứ sự học nào thiếu sự hậu thuẫn của triết học đều không vững chắc. Cần phải tìm hiểu ý nghĩa cuộc đời, giá trị sống của mình, sao là phải trái, đúng sai. Cũng như giao thiệp với ai cũng cần biết triết lí sống, tâm tư tình cảm của người đó. Điều này mình hoàn toàn đồng cảm 100% vì mình cũng đang trên con đường tự trả lời cho nhiều thắc mắc, câu hỏi lớn của cuộc sống về giá trị sống, đam mê và mục đích sống. BIẾT XÚC CẢM Sự tĩnh mịch không bao giờ làm hèn yếu con người. Những người thích sống một mình thường có đời sống nội tâm thâm trầm và sâu sắc hơn kẻ thích hội họp bạn bè. Vì vậy, cần tạo cho mình sự tĩnh lặng để hiểu hơn về con người bên trong của chính mình. Hướng vào bên trong để nhìn nhận, thấu hiểu, để xúc cảm. Từ đó mới có thể hướng ra bên ngoài một cách vững vàng hơn. MỘT VÀI NGUYÊN TẮC LÀM VIỆC ĐI TỪ CÁI DỄ ĐẾN CÁI KHÓ, TIN VÀO SỰ THÀNH CÔNG Đừng đặt mục tiêu cao quá. Nên làm cái dễ trước khi làm cái khó bằng cách chia thành từng việc nhỏ. Không có gì dễ dàng nhưng với sự phân bố và tổ chức hợp lí thì mọi việc dần trở nên dễ dàng. LÀM VIỆC ĐỀU ĐỀU KHÔNG ĐỂ BỊ GIÁN ĐOẠN Học từng ít mỗi ngày, kiên nhẫn từng ngày cũng chính là một phương pháp để luyện tập ý chí. Phương pháp này chính là cách để giảm sức ì của bộ não và vượt qua sự trì hoãn trong hành động the law of least effort và mini habits mình đã đề cập trong bài viết Meditation và Mindfulness dưới góc nhìn của thực hành thói quen. KHỞI ĐẦU BẰNG NHỮNG YẾU TỐ CĂN BẢN Cần xây dựng nền tảng cơ bản vững chắc, đừng đốt giai đoạn. BIẾT LỰA CHỌN Biết cân nhắc những việc hợp khả năng mình, và can đảm thực hiện cho được. Không nên tham lam kiêm nhiều việc. BIẾT QUÝ THỜI GIỜ LÀM VIỆC VÀ ĐẶT THÀNH KỈ LUẬT Cần biết từ chối những việc tốn thời gian vô ích như hội họp, tán dóc, những hoạt động vô bổ phí tổn thời gian quý báu của ta. Cần nghiêm túc và cứng rắn gạt bỏ những mối quan hệ quấy phá. Trong phần này, mình không đồng tình với suy nghĩ của tác giả về sự hi sinh, chịu đựng của phụ nữ cho chồng. BIẾT DÙNG THỜI GIAN LÀM VIỆC & TIẾT KIỆM TỪNG PHÚT MỘT Đem tất cả nghị lực vào việc làm mà không xao lãng. HOÀN TẤT VIỆC ĐANG LÀM Cần có thái độ làm việc đàng hoàng dứt khoát, tránh làm cho có cẩu thả miễn cưỡng, đừng để qua ngày mai việc có thể làm ngay bây giờ. CÓ SỨC KHOẺ DỒI DÀO Thân thể khỏe mạnh là điều kiện cho tính tình ôn hòa, tư tưởng vững vàng, tinh thần sáng suốt. Cần ăn uống đầy đủ, bổ dưỡng, nhẹ nhàng, vận động thân thể vừa phải, có giấc ngủ ngon, vui vẻ, sống trong môi trường có sự nuôi dưỡng của thiên nhiên. Nhìn chung, đây là một cuốn sách hay củng cố cho mình thêm những triết lí về sự tự học để hoàn thiện hơn cái nền tảng vững chắc của con đường học thức. Chắc chắn mình sẽ phải đọc thêm vài cuốn nữa của bác Thu Giang – Nguyễn Duy Cần rồi. Happy learning! CUONG TRAN Ocha-Tokyo, Post Views 1,436
đọc hiểu tôi tự học