đọc truyện cô vợ nhỏ xinh của thượng tá
Đọc ngay tập 1652 : Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 1665: Hậu ký của Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi full trên Cổng Truyện - Blog truyện online|Đọc truyện online miễn phí, truyện hay, truyện mới, truyện gì cũng có
Truyện ma - Kinh dị Cô Vợ Nhỏ Xinh Của Thượng Tá. 6.66667. Trung bình: 6.7 (3 votes) Tác giả: Nhược Ái Vô Ngân. Dịch giả: Kat Kat. Mục sách : Ngôn tình Trung Quốc. Tình trạng: Hoàn (full) Từ khóa: Ngôn Tình, Sắc, Ngược.
Cô ta biết Nam Hoan rất đẹp, nếu không đời trước không thể tìm được một kim chủ. Nhưng trong ký ức của cô ấy, dường như Nam Hoan đâu có đẹp đến mức này? Nhớ tới số tuổi chênh lệch giữa lão già đó với Nam Hoan, suy nghĩ của Lâm Tịch bay xa. Đời trước, lúc cô
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Sắc trời đã tối, trong căn phòng im ắng, không gian một mảnh âm u, trong phòng khách có chút ánh sáng do bóng đèn tỏa Nhược Thủy ngồi trên sofa, trước mặt là một bàn ăn nhỏ, cô ngồi ăn bữa tối một mình. TV đang phát sóng bộ phim cổ trang, nữ nhân vật chính vừa mới được giải phóng chạy trốn tới căn miếu đỏ nát, trong bóng đêm cô sợ tới mức rơi lệ khóc oa oa lại không dám phát ra một chút âm thanh lực của con người quả nhiên là vô hạn, cô đã sợ tới mức trốn trong chăn rồi mà vẫn cảm thấy lạnh, nước mắt tự nhiên rơi xuống. Trước kia cô không dám ở lại qua đêm nhà người khác, hiện tại cô lại một mình ở trong căn phòng rộng lớn này cũng không cảm thấy có chút vị nào, thậm chí cô còn cảm thấy có chút buồn nôn, nhưng vẫn cố gắng đưa từng chút một lên miệng. Mẹ đã từng nói, mặc kệ phát sinh chuyện gì, nhất định phải biết quý trọng thân thể của bản thân. Nếu bản thân mình cũng không yêu quý chính mình, thì không thể hy vọng người nào đó yêu thương nhiên, trong đầu hiện lên một loạt âm thanh từ to đến nhỏ, rồi dần dần lại trở về yên lặng như ban Nhược Thủy cả người run lên, thìa canh trứng gà liền rơi xuống bàn cơm. Cúi đầu nhìn ánh sáng vàng hạt kia, trong đầu có chút toan tính. Cô dùng sức nắm chặt tay trái, nhắm mắt lại hít thở thật sâu. Rồi lại trợn tròn hai mắt, dường như không biết tiếp theo nên ăn phòng khách từ bên ngoài đột nhiên mở ra, chưa thấy được người, đã nghe tiếng cười khoái lạc của phụ nữ, cùng với tiếng giày cao gót đập vào nền đất. Sau đó, một người đàn ông trên người mặc y phục màu đen xuất hiện tại cửa. người phụ nữ thân hình như con rắn, giống như người không xương dán chặt nên người đàn ông, liên tục cười Nhược Thủy yết hầu căng thẳng, càng thêm cúi đầu, lấy thìa quấy bát canh trứng gà. Cô làm bộ không phát hiện ra gì, nghĩ rằng bọn họ đã trở về phòng. nhưng bọn họ, dường như không muốn buông tha tay một cách máy móc bóc miếng thịt gà đưa lên miệng, giây tiếp theo, một bóng đen bao phủ đứng trước mặt khí lúc đó đậm mùi nước hoa. Cô chỉ cảm thấy có một mùi vị nồng đặc bốc lên, vội vàng cầm chiếc khăn, gắt gao che mũi và miệng của vị ghê tởm trong cổ vừa qua kia, cô liền nghe thấy được thanh âm của nam nữ dây dưa ái muội và tiếng thở dốc. Nhược Thủy chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía ghế sofa đối diện, một nam một nữ đang gắt gao ôm nhau, kích tình hôn nhau. người đàn ông vươn tay sờ xoạng trong váy người phụ nữ, còn người phụ nữ thì lại vội vàng cởi thắt lưng quần người đàn ông…“Ư…” Hạnh Nhược Thủy liền rời khỏi bàn ăn, nắm chặt tay che miệng và mũi chạy vào phòng vệ sinh. Ghé vào bồn cầu cô ôm bụng nôn hết đồ ăn, cả người Nhược Thủy vô lực dựa vào bồn rửa mặt thở dốc. Hai mắt nhắm nghiền lại, khóe mắt chảy xuống một giọt chất lỏng trong trở lại phòng khách, đã không thấy người đàn ông đâu nữa, chỉ còn lại người phụ nữ miễn cưỡng ngồi lại trên ghế sofa, tao nhã hưởng thụ. Cô biết người phụ nữ tên gọi Liên Y này, cô ta là người phụ nữ mà Thương Duy Ngã đưa về rất nhiều lần. Cô ta dáng người cao gầy, thân hình diễm lệ gợi cảm, lại có mị lực mê hoặc luôn khiến đàn ông huyết mạch tuôn Nhược Thủy dùng khăn lau đi vết bẩn trên bàn cơm, thu dọn bát đũa rồi trở về phòng mình.“Tôi đói bụng, làm cho tôi một bát canh trứng gà.” người phụ nữ vênh váo tự đắc hạ lệnh cho cô, cô ta giống như nữ vương kiêu ngạo luôn coi thường Thủy một chút cũng không thèm để ý đến cô ta. Toàn bộ người giúp việc trong nhà đều bị Thương Duy Ngã cho nghỉ phép dài hạn, mọi việc trong nhà đều một tay cô làm nhưng không có nghĩa là cô phải đi khúm núm hầu hạ đàn bà mà anh ta đưa về. “Tôi muốn ăn canh trứng gà, cô không nghe rõ sao?” Liên Y thấy cô không thèm quan tâm đến lời nói của mình, trong lòng dâng lên lửa giận “Muốn dáng người thì không có dáng người, muốn khuôn mặt cũng không có khuôn mặt, hầu hạ đàn ông cũng không biết, còn bị điếc nữa, tôi nghĩ cô thôi thì đi chết đi! Cư nhiên vẫn còn mặt mũi ở lại trong nhà này, thật đúng là người không biết xấu hổ, thật khiến cho người khác phải ngượng thay!”Nhược Thủy nhìn cô ta, người phụ nữ ngày thường cao ngạo yêu kiều bây giờ lại giống như người điên nói chuyện với cô. Há miệng thở dốc, cuối cùng cũng vẫn là chẳng muốn nói gì, sau đó quay đi rửa tay. Cô có thể nói gì đây? Nói thì có ý nghĩa gì sao? Từng câu từng chữ nói ra chỉ khiến đáy lòng cô đau đớn đến tột cùng mà điều, thái độ của cô khi vào mắt Liên Y lại trở thành khiêu khích miệt thị. Nghĩ đến chuyện cô là vợ của Thương Duy Ngã còn mình không phải, cô ta liền căm hận. Lửa hận bùng lên, cô ta tức giận đập phá bàn Thủy bị kinh sợ, ngẩng đầu lên cầm lấy một cái bát, lại bị ai đó bắt được cổ tay. Chưa rõ tình thế thế nào, “bốp” một tiếng, trên mặt đã ăn một cái tất. Sự ân nhẫn nãy giờ bỗng chốc bị phá hủy, Nhược Thủy cầm cái bát trong tay hung hăng nện vào thái dương Liên Y.“A—” Liên Y kên lên một tiếng thảm thiết, trên tay còn dính một ít chất lỏng chảy ra từ thái dương “A, máu…”Hạnh Nhược Thủy nhìn thấy máu chảy xuống từ thái dương cô ta cũng bị dọa đến choáng váng. Theo bản năng lùi về sau hai bước, tim đập nhanh như muốn đập vỡ cả thân thể. “Tôi… là cô…”“Ầm ỹ cái gì!” người đàn ông thanh âm không hờn giận vang lên, nửa khỏa thân xuất hiện ở hành lang tầng Y òa khóc “Duy Ngã, cô ta đánh em, cô ta dùng bát đập em. anh xem, chảy rất nhiều máu, em không muốn khuôn mặt em trở thành xấu xí, phải làm sao đây…”“Câm miệng!” Thương Duy Ngã quát lên, chậm rãi đi xuống qua Nhược Thủy, có chút đăm chiêu liếc nhìn cô một cái, thấy rõ năm dấu tay trên mặt. Đối với sự việc vừa xảy ra, cũng có chút nắm được tình Thủy trong tâm sợ hãi, mười đầu ngón tay nắm chặt lui ra sau, đôi mắt trong suốt cảnh giác trừng mắt nhìn hắn. Sau đó xoay người thật nhanh chạy lên lầu, chạy thật nhanh vào đến phòng mình, cô mới dám thở dốc, hai chân cơ hồ không đủ lực chống đỡ cả cơ lâu sau, cô hoạt động hai chân, chậm rãi tiến vào trong chăn mềm mại. Nằm ngửa trên giường, an tĩnh nhìn đèn thủy tinh treo trên trần nhà. Trong lòng như có trăm ngàn con mèo gãi ngứa, tâm rất đau đớn, thật khó mắt, không biết từ lúc nào đã chậm rãi rơi xuống từ khóe mắt. Cô bất lực nhắm mắt, hai tay gắt gao nắm chặt vạt đây cô đã trắng tay, người thân không còn, chỉ còn lại duy nhất sự tôn nghiêm của bản thân.………Trong phòng Y ôm thái dương, hung hăng trừng mắt nhìn Hạnh Nhược Thủy chạy về phòng. Thu hồi tầm mắt, có chút nhát gan nhìn vẻ mặt bình thản của người đàn ông trước mặt. Vẻ mặt anh không phải đau lòng vì cô bị thương, mà lại tràn đầy sự nham hiểm hung ác. Miệng cô liền nhấc lên, nước mắt rơi xuống từng giọt từng giọt “Duy Ngã…”Cô đáng thương kêu lên một tiếng. Máu từ thái dương theo khe hở của bàn tay cô chảy xuống, thoạt nhìn có chút chật vật. Trong lòng vô cùng ủy khuất và phẫn nộ, nhưng cũng không dám gân cổ lên cãi như vừa rồi. không biết vì sao, cô ý thức được người đàn ông này không cho phép cô làm càn. Chỉ có thể dùng ánh mắt khẩn cầu rất đáng thương nhìn người đàn tiếp theo, một tiếng động phát ra từ bàn tay vang lên phá tan sự yên tĩnh của ngôi Y bị đánh cảnh cáo đến lảo đảo vài bước, thiếu chút nữa té ngã xuống đất. Bất chấp choáng váng, cô che mặt, không dám nhìn người đàn ông đang xoay người lên lầu “Duy Ngã…”“Tôi có thể tra tấn cô ấy, còn cô thì nghĩ cô có tư cách sao?” Tiếng nói lạnh như băng truyền đến hòa với tiếng bước chân người đang ông bước lên đàn ông đó vừa tát cô một cái, nháy mắt khuôn mặt cô liền sưng thân ảnh người đàn ông biến mất khỏi cửa phòng, Liên Y hung hăng nắm chặt mười đầu ngón tay. Cô quay đầu, gắt gao trừng mắt nhìn cánh cửa bị đóng kín, cắn chặt răng. Máu theo hai bên má cô chảy xuống đất, trong mắt cơ hồ đã tràn ngập hận thù, giống như cảnh tượng trong phim kinh Nhược Thủy, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!
Chỉ vì sai lầm của bản thân mà trong một khoảng thời gian ngắn cô mất đi tất cả gia đình hạnh phúc, công việc, sự tự do. Cô thật lòng yêu hắn vậy mà trong lòng hắn thủy chung chỉ có thù hận, phá hủy tất cả của cô chưa đủ hắn còn giam cầm tra tấn tinh thần cô. Ngay đến tình nhân hắn cũng công khai đưa về nhà vậy người làm vợ như cô rốt cuộc là cái gì? Cô bị người phụ nữ của hắn đẩy ngã suýt mất mạng, trong lúc khó khăn đó cô đã thật sự hiểu được người bản thân thật sự cần và trân trọng rốt cuộc là ai. Anh là quân nhân, tương lai rộng mở vậy mà lại dành trọn tình cảm cho một nữ nhân không hoàn mỹ như cô. Anh không ngại nguy hiểm mà tới cứu cô thoát khỏi chốn địa ngục ấy, cho cô sự ấm áp, ở bên chăm sóc và an ủi khi cô cần, cô còn cầu gì hơn. Trở thành vợ của anh, từng ngày của cô đều trôi qua trong sự hạnh phúc. Trước mặt cô anh mới bộc lộ bản tính phúc hắc mặt dày của bản thân, ai nói thượng tá như anh là nghiêm khắc chứ? Với vợ anh rất ôn nhu nha. Ai nói anh trọng thể diện chứ? Trước mặt vợ thì sĩ diện gì đó sớm bị quăng ra sau từ lâu rồi.
CÔ VỢ NHỎ XINH CỦA THƯỢNG TÁ Tác giả Nhược Ái Vô Ngân Văn án Lần đầu tiên gặp mặt, hắn tình căn đâm sâu vào, nàng cũng là người khác vị hôn thê. Lần thứ hai gặp mặt, hắn tiến đến nghĩ cách cứu viện, nàng gầy trơ xương như củi, hấp hối. Ở ôm nàng thả người theo lầu 3 bay vọt xuống thời điểm, hắn ở nàng bên tai ưng thuận hứa hẹn “Nhược Thủy, này cả đời, ta cũng không sẽ buông tay!” Vì nàng, hắn ngộ quỷ sát quỷ, ngộ phật sát phật! Gặp được nhân? Chiếu sát! ... Hắc Diện Diêm La? Lãnh khốc nhất huấn luyện viên? Như vậy ai tới nói cho nàng, trước mắt này nam nhân là ai? Đoạn ngắn nhất Nàng ôm chăn, cảnh giác trừng mắt trong mắt mạo lục quang nam nhân. “Ta mệt chết đi, không được quấy rối!” “Hảo, ta không quấy rối!” Hắn sảng khoái đáp ứng, động tác lại một chút cũng không ngừng ý tứ. “Không cần... Không cần, sẽ chết người, thật sự!” “Sẽ không, ngươi không cần động.” ... Đoạn ngắn nhị Ưng phu nhân đột nhiên vui vẻ. Ưng Trường Không thân thủ đi ôm cũng bị nàng ngăn. “Ta về sau không cần ngươi rất tốt với ta , ta con khả đau ta đâu!” Nam nhân mơ hồ hiểu được cái gì, hổn hển xoay người xuống giường. Đẩy ra cửa phòng, tiểu chính thái Ưng Phi Dương chính rửa mặt xong leo lên giường. “Ưng Phi Dương!” Tiểu chính thái phản xạ có điều kiện bàn theo trên giường nhảy xuống dưới, đứng ra tiêu chuẩn quân tư. “Có mặt!” “Ngay lập tức, ngươi cho ta phạt nhắm chặt, không có mệnh lệnh của ta không cho phép ra đến!” “Tuân lệnh!” Nhìn cửa bị đóng lại, tiểu chính thái leo lên giường, miệng còn lẩm bẩm nói “Mỗi lần đấu không lại ta chỉ sẽ đến chiêu này, thực không sáng ý...” Quyển sách nhãn Cán bộ cao cấp, chuyên tình, hôn nhân, sủng văn, thuần yêu, phúc hắc. ☆ ,001 huyết đại giới Trời đã tối rồi, thương gia đại trạch im ắng . Âm u một mảnh, chỉ có đại sảnh đèn treo tản ra đạm quất sắc quang. Hạnh Nhược Thủy ngồi ở trên sô pha, trước mặt bãi tiểu bàn ăn, một ngụm một ngụm ăn một người bữa tối. Trong TV truyền phát tin cổ trang kịch, vừa mới phóng tới nữ chủ một người chạy trốn tới trong ngôi miếu đổ nát, trong bóng đêm sợ tới mức oa oa rơi lệ cũng không dám phát ra một chút thanh âm.
đọc truyện cô vợ nhỏ xinh của thượng tá